Editor: Thơ Thơ
“Không thấy được em, anh liền không đi!”
“anh hà tất chấp nhất như vậy? Nếu tôi muốn gặp anh, tự nhiên liền gặp anh!”
“cái này không phải chấp nhất, mà là……” Nói đến đây, tay Hoàng Phủ Minh nắm ô che, rõ ràng nắm thật chặt. “Ở chuộc tội!”
“Chuộc tội? A, Hoàng Phủ Minh, anh cảm thấy anh đứng ở chỗ này, chính là chuộc tội sao? Vậy không khỏi cũng quá đơn giản đi? Chính là anh đứng ở chỗ này ba ngày ba đêm, cũng không thể xóa bỏ toàn bộ sai lầm năm đó của anh!!! Anh…… Trở về đi.”
Tuyết Vi mặt vô cảm nói xong, cất bước liền phải tiến vào biệt thự.
“Vi! Anh biết, chuyện năm đó, là không thể đền bù. Em chịu ủy khuất, anh vĩnh viễn sẽ không biết. Dù cho anh nói là chuộc tội, cũng bất quá là muốn thoáng cảm thụ một chút thống khổ năm đó của em mà thôi……”
“hôm nay nếu em không chịu cho anh cơ hội, anh vẫn luôn đứng ở chỗ này không đi; nếu một năm em không cho anh cơ hội, anh liền ở chỗ này chờ em một năm; nếu là cả đời em đều không cho anh cơ hội, anh liền ở chỗ này dựng trại đóng quân, bảo vệ em!!”
Phía sau, trở về tiếng Hoàng Phủ Minh leng keng hữu lực.
Khi anh nói lên chuyện hơn ba năm trước, hình ảnh hiện ra ở trước mắt Tuyết Vi vậy mà biến trở về hình ảnh cửa lớn Nhà họ Hoàng Phủ khép kín đối với cô.
Không có người biết trong khoảnh khắc, lòng cô thật đau;
Cũng không có người biết trong khoảnh khắc, cô có bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-mommy-gia-lam/924329/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.