Buổi tối, Lan Phong cho xe đến một trong những ngôi biệt thự lớn và bật nhất của thành phố. Bước xuống xe, anh đi đến ấn chuông.Từ trong nhà, một cô hầu gái ríu rít chạy ra. Cô ấy mở cổng rồi cúi đầu.
-Xin chào! Đây là biệt thự Đông Gia, không biết thiếu gia đến tìm ai?
-Tôi đến thăm Vũ Đằng.- Anh từ tốn trả lời.
-À, dạ! Mời cậu vào!
Cánh cổng mở rộng ra, Lan Phong leo lên và cho xe vào trong. Vừa bước vào phòng khách, anh đã nhìn thấy Đông lão gia và Chiêu phu nhân đang ngồi ở bộ ghế sofa. Anh lên tiếng, lễ phép chào.
-Chào hai bác!
-Ơ, Lan Phong đây sao? Con ngồi đi!- Chiêu phu nhân cười tít cả mắt, bà đưa tay về phía chiếc ghế.
-Dạ!- Anh ngồi xuống.
-Lâu rồi không gặp lại Lan Phong. Trông con nay lớn quá, còn chín chắn hơn nữa.- Đông lão gia mỉm cười.
-Dạ, cũng khá lâu rồi con không đến thăm mọi người.- Anh gãi đầu.
-Ba con vẫn khỏe chứ?- Đông lão gia ân cần hỏi.
-Sau khi mẹ qua đời thì con đã không gặp ba nữa, con cũng nghe người ta nói ba đã có vợ kế.
-Vậy à? Ta xin lỗi vì đã đường đột hỏi như thế.
-Không có gì ạ! Từ nhỏ con đã không có ba rồi mà.- Anh cười khổ.
-Nhìn con là ta biết ngay, con đến thăm Vũ Đằng đúng không? Con bé ở trên phòng đấy, con lên đi.- Chiêu phu nhân lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt đang diễn ra.
-Vậy con xin phép.- Anh cúi đầu rồi bước lên cầu thang.
-Thằng bé ngoan quá bà nhỉ?
-Dạ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-ngoc-nghech-yeu-anh-nhe/582775/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.