Tô Tú Anh thấy đoạn sau của câu chuyện, không nhịn được rùng mình một cái.
Con gái trong ngực chị dường như cũng cảm nhận được mẹ mình đang sợ hãi, khẽ mở miệng gọi một tiếng: “Mẹ ơi...”
Chính vì tiếng mẹ này, cuối cùng đã khiến cho nước mắt Tô Tú Anh không nhịn được nữa, rơi xuống như mưa: “Hu hu hu ông trời ơi, rốt cuộc tôi nên làm gì bây giờ?”
Chị không cảm thấy Đồng Tuyết Lục đang hù dọa chị chút nào.
Nếu chị không thể mang thai tiếp, nói không chừng chồng chị thật sự sẽ đánh chết chị, anh ta sẽ không ly hôn, bởi vì ly hôn sẽ khiến nhà họ Hà bọn họ mất mặt, vậy thì biện pháp tốt nhất chính là khiến chị chết rồi cưới người khác.
Đồng Tuyết Lục nghiêm túc nói: “Chị nên đi cử báo bọn họ!”
Tiếng khóc của Tô Tú Anh lập tức im bặt: “Cử báo?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Đúng vậy, cử báo bọn họ! Vết thương trên người chị chính là chứng cứ tốt nhất, em là nhân chứng tốt nhất, chỉ cần chị đi cử báo bọn họ, nhất định bọn họ sẽ bị trừng phạt.”
Đến đời sau, gia bạo bình thường đều không phải chịu bất kỳ hình phạt nào, nhưng trong niên đại này, hình phạt lại rất nặng.
Chỉ cần Tô Tú Anh dám “Đại nghĩa diệt thân”, nhất định có thể khiến cho bọn họ gặp phải báo ứng.
Nhưng mà Tô Tú Anh lại không quyết tâm được.
Sắc mặt chị tái nhợt nhìn Đồng Tuyết Lục: “Không được, tôi không thể làm như vậy...”
Nếu chị thật sự đi cử báo, đến lúc đó người khác sẽ nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-vuong-tra-xanh-o-thap-nien-70/457945/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.