Sự trầm mặc trong môi trường náo nhiệt bị phá vỡ bởi hai tiếng "Dung Nham" của Bùi Phương Trì.
An Ức dời tầm mắt đi chỗ khác, Dung Nham cũng theo cậu quay đầu.
"Dung Nham! Đến giúp tôi một tay với." Bộ ấm trà tinh xảo được đặt ở góc đông nam, bổ sung cho những bức thư pháp và tranh vẽ trên tường.
Đây là nhà mới của Bùi Phương Trì, gã vẫn chưa thuê người giúp việc, chỉ có một quản gia lớn tuổi, những người hôm nay mà gã mời đến đều là những người trẻ tuổi.
An Ức sửng sốt một lúc mới đi tới, ngẫu nhiên chọn một chỗ ngồi xuống. Trình Sướng muốn đút cho cậu miếng thịt bồ câu non nhưng nửa đường đã bị Dung Nham đang mang trà tới chặn lại.
Anh ngồi xuống bên cạnh An Ức, đẩy đũa lại vào bên mép Trình Sướng: "Em ấy không thể ăn cay."
Bàn nướng hình vuông, tám người ngồi vẫn còn dư chỗ. Tiếng thịt nướng kêu xèo xèo trên vỉ sắt, ở giữa còn có cá được đặt trên bếp than. Bồ câu nướng đã được bày lên đĩa, Dung Nham cắt đôi miếng thịt đùi nhúng mật ong, đặt lên đĩa của An Ức, cậu cắn được hai miếng thì đặt xuống, Dung Nham liền gắp bỏ vào chén của mình, thản nhiên ăn nốt phần còn lại khiến Trình Sướng sửng sốt trong giây lát.
Lờ đi miếng thịt vừa rơi khỏi đũa, anh ta thậm chí còn không biết bắt đầu nói từ đâu. Ăn đồ vợ đã ăn còn trưng ra vẻ mặt lạnh lùng như vậy thực sự có vẻ là một điều kỳ lạ đối với Dung Nham.
Trình Sướng nhớ tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-dong-nhan-hinh-tinh-luu-ly/457070/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.