Quầy bar nhà hàng tầng hai, ngồi xuống bên cửa sổ vừa vặn có thể nhìn thấy cảnh đêm của hồ Yến Sơn bên ngoài.
Trước khi chọn món ăn, nhân viên phục vụ mang đồ uống lên. Ly shot bỏ túi, bên trong pha rượu Vodka và hai, ba loại rượu khác, tổng cộng có năm ly, xếp ngay ngắn trên khay gỗ.
Chu Sùng Dục vừa định duỗi tay lấy lại bị Lương Trì đánh khẽ.
“Này, trẻ em không được uống.” Anh nghiêm túc nói, đồng thời lật menu trong tay. Sau khi gọi hai phần cơm Tây đơn giản, lại chỉ một trong những loại đồ uống trong danh sách với nhân viên.
“Thêm một cốc sữa lắc socola, cảm ơn.”
Chu Sùng Dục nghe xong trợn mắt, trong lòng vốn tức giận lại bực bội hơn, uể oải quay mặt đi, tiếp tục nhìn chằm chằm vùng nước tĩnh lặng bên ngoài cửa sổ chẳng có mục đích gì.
Ghi món ăn xong, nhân viên cúi người với Lương Trì, tiện thể nhắc nhở: “Thưa anh, quầy bar có đồ ăn vặt miễn phí, nếu cần có thể tự lấy.”
Chu Sùng Dục nghe vậy ánh mắt lập tức sáng lên, suy tư liếc nhìn một đĩa bánh phồng tôm nhiều màu cô gái bên cạnh vừa mới bưng về.
Nhìn phản ứng này của cậu, Lương Trì chống má, cười nhẹ nhàng: “Cậu muốn ăn?”
Chu Sùng Dục không nói gì một lúc, quay đầu quan sát quầy bar đông người cách đó không xa, muốn đi nhưng hơi ngần ngại.
Nhìn lại theo ánh mắt cậu, Lương Trì nhanh chóng hiểu ý, thế là anh đứng dậy đi đến quầy bar. Lúc đi vẫn không quên vỗ đầu cậu.
“Để tôi đi lấy.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745265/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.