Sau khi các ban nhạc tham gia biểu diễn lần lượt thử âm thanh xong, cũng đã đến giờ biểu diễn chính thức.
Tổng cộng có tám ban nhạc, nhóm nào ít nổi tiếng hơn sẽ biểu diễn trước. Nhóm của Lương Trì được sắp xếp ngồi ở giữa gần phía trước, đã được người phụ trách gọi ra ngoài chờ lên sân khấu từ lâu.
Tiếp tục chờ trong phòng nghỉ một lúc, Chu Sùng Dục cảm giác trái tim bị quấy phá đập thình thịch vì âm bass nặng nề bên ngoài
Tiện tay mở ba lô Lương Trì để trên ghế ra, sau khi cố tìm chìa khóa nhưng không có kết quả, cậu nản chí từ bỏ suy nghĩ rời đi, chậm rãi bước ra ngoài một mình.
Tránh khỏi đám đông rối ren trong lối đi, góc sau sân khấu cơ bản không có ai, vừa vặn đúng ý cậu.
Hệ thống âm thanh mở hết cỡ, ánh sáng rất tối.
Ánh đèn sân khấu duy nhất trên đầu tập trung trên sân khấu, phần nhạc dạo vẫn chưa bắt đầu, đã có khán giả hò hét dưới sân khấu.
“Lam Sẫm… Lam Sẫm…”
Lam Sẫm là tên ban nhạc của Chu Sùng Nhiên. Trước đó Chu Sùng Dục từng cố ý tìm họ trên phần mềm âm nhạc.
Các bài hát tìm thấy được sắp xếp theo thứ tự phổ biến, hơn một nửa xếp ở đầu là nhạc Rock ảo giác1, ngoài ra còn có một số bài hát phong cách mới lạ khác. Có lẽ là vì phong cách quá tiểu chúng, cho nên có rất nhiều bài chưa đến một trăm lượt bình luận. [1]
Mặc dù ít được ưa chuộng, nhưng bên dưới sân khấu vẫn có vài người hâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745264/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.