Cái ôm xuất hiện bất ngờ khiến Chu Sùng Dục có phần trở tay không kịp.
Xung quanh người đến người đi, khắp nơi đều là hỗn loạn và ồn ào. Cậu vô thức muốn quay đầu nhìn Lương Trì, nhưng tạm thời không biết rõ hướng của anh.
“Ê cậu đừng có động tay động chân.”
Không biết Trịnh Nghiêu xông ra từ đâu, bóc Lam ra khỏi người Chu Sùng Dục như xé miếng thuốc cao da chó.
“Anh Dục, cậu quen tên này à?” Trịnh Nghiêu xác áo khoác da lông chồn trên người Lam, lại quay đầu nhíu mày hỏi Chu Sùng Dục.
Chu Sùng Dục không có thời gian trả lời, trên người lại bị người ta s.ờ so.ạng mấy cái.
Như thể hoàn toàn xem sự tồn tại của những người khác là không khí, Lam tránh khỏi Trịnh Nghiêu, lại tiến lên hai bước, tập trung toàn bộ sự chú ý vào Chu Sùng Dục.
“Hình như gầy rồi, đói hả?” Lam duỗi tay bóp cánh tay cậu, cẩn thận quan sát một lượt từ đầu tới chân.
“Lam…” Chu Sùng Dục nhíu mày, hơi mất tự nhiên đẩy cậu ta ra.
Lam không để ý đến sự kháng cự của cậu, vẫn ngốc nghếch “ôn chuyện” với cậu. Vừa chuẩn bị hỏi thêm vài câu về tình hình gần đây của Chu Sùng Dục, một bàn tay đột nhiên xuất hiện trên cánh tay.
Một bàn tay thon dài, mạnh mẽ đang đặt trên cổ tay cậu ta, đẩy tay cậu ta ra từng chút một, mạnh mẽ nhưng không thô bạo.
Lam hơi ngước mắt lên, nhìn thấy một người đàn ông dịu dàng trầm tính xuất hiện trước mặt.
Hẳn là lớn hơn cậu ta ít nhất mười tuổi, mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745317/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.