Đi qua đám người bận rộn sau sân khấu, leo cầu thang lên tầng hai. Chu Sùng Dục cúi đầu nhìn chằm chằm gót chân Lương Trì suốt dọc đường, cuối cùng được anh dẫn đến một phòng cất đồ ở góc cua hành lang.
Căn phòng rộng khoảng mười mét vuông, nhưng chỗ có thể đặt chân chỉ bằng một viên gạch.
Bên trong chất đầy bàn ghế bỏ đi của quán bar, vì vừa trang trí xong nên bụi rơi xuống mặt bàn chưa kịp lau đi.
Chỉ có một cửa sổ nhỏ phía trên bức tường bên, nối liền với hành lang, miễn cưỡng có một chút tia sáng lọt vào.
Sau khi kéo Chu Sùng Dục vào, Lương Trì đóng cửa lại, duỗi tay bật công tắc trên tường. Tiếc là đèn trần nhấp nháy hai lần, cuối cùng vẫn không thể sáng lên.
Xung quanh tối đen, hai người đối mặt chen chúc trong không gian nhỏ chật chội, âm thanh chạy thử loa bên ngoài giống như bị phủ một lớp vải dày, nghe không rõ.
Lương Trì lại tiến lên một bước, Chu Sùng Dục vô thức lùi lại. Kết quả sau lưng là bàn, đành phải đặt mông ngồi lên.
Một lúc sau mắt mới thích nghi với môi trường tối đen xung quanh, một tay Lương Trì kéo cánh tay Chu Sùng Dục, tay kia lấy thứ gì đó trong túi ra, mò mẫm công tắc bên trên.
Tạch, trên tay tỏa ra ánh sáng màu xanh lam.
Đó là vòng tay ủng hộ do nhóm người hâm mộ đặt làm số lượng lớn cho buổi biểu diễn hôm nay, mỗi thành viên Lam Sẫm đều có một cái. Trong kế hoạch ban đầu là anh sẽ ký tên lên trên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nui-lua-ngu-tu-chieu-bach-nhuy/2745320/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.