Mạnh Hành Chu cầm cái muỗng, nghe xong mấy lời này, cả người cứ ở đó ngơ ngẩn.
Hạ Tang Tử lẳng lặng nhìn anh, một hồi lâu cũng không thấy anh nói câu nào.
Cô biết anh không giỏi ăn nói, cô vẫn luôn có thể lý giải, hơn nữa còn nỗ lực theo anh.
Nhưng Hạ Tang Tử cảm giác, chính mình cũng sẽ có lúc mệt mỏi.
Giống như bây giờ vậy.
Cô đã cho anh một bậc thang, nhưng Mạnh Hành Chu hình như không muốn nghĩ tiếp/
Hạ Tang Tử đương nhiên hiểu rõ, nếu là lúc này, cô lại bước ra một bước đẩy anh một phen, hoặc là nói, chính mình nhường một bước, chủ động lật qua tờ giấy này.
Như vậy cô cùng anh, lập tức có thể khôi phục hình thức ở chung như trước kia.
Nhưng mà, lần này Hạ Tang Tử không muốn, cô một chút cũng không muốn, lúc nào cũng là người chủ động.
Đêm càng lúc càng yên tĩnh, mặt sông phản quang dưới ánh trăng, nước trong núi rất trong trẻo, có thể nhìn thấy được cục đá dưới đáy, còn có vài con cá ngẫu nhiên bơi qua.
Trước kia rất khó tưởng tượng, Mạnh Hành Chu sẽ xuống sông bắt cá như thế nào.
Thậm chí có thể nói, lúc anh đăng kí trường quân đội, đều là ngoài dự liệu.
Mạnh Hành Chu vẫn luôn là người như vậy.
Đa số bé trai khi còn nhỏ đều rất nghịch ngợm, nhưng anh chỉ có an tĩnh. Mấy việc đùa giỡn vui chơi anh cũng đều không thích làm.
Chỉ duy nhất thích lắp ráp mô hình. Đồ vật thoạt nhìn buồn tẻ vô vị trong mắt trẻ con, với anh mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoc-cam-co-gas-nuoc-soda-cam/329394/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.