Lâm Sơ khóc một lúc, nhớ đến Kiều Túc Tuyết đã liều mình chạy đi dẫn dụ sơn tặc, vội vàng hỏi Thẩm Thanh Yến có gặp y không.
Thẩm Thanh Yến nhíu mày: "Chính y hại em bị sơn tặc bắt đi, em còn lo cho y làm gì?"
Chuyện này từ đầu đến cuối, Thẩm Thanh Yến đã tra rõ ràng, nếu không cũng chẳng thể nhanh như vậy tìm được.
Khi biết chính Kiều Túc Tuyết bày mưu lừa Lâm Sơ rời đi, trong lòng hắn vừa thất vọng vừa phẫn nộ. Thật không ngờ kẻ mà hắn coi là bạn tốt lại ác độc đến mức ấy.
Mà hắn từng vì người như thế mà đi tổn thương Lâm Sơ, giờ nghĩ lại càng thấy hối hận vì đã nhìn lầm.
Lâm Sơ lắc đầu, kể lại việc Kiều Túc Tuyết giấu cậu trong hốc cây rồi tự mình chạy đi dẫn dụ bọn sơn tặc cho Thẩm Thanh Yến nghe. Thẩm Thanh Yến nghe xong, trầm mặc một lát rồi nói: "Đừng lo, ta sẽ lập tức sai người đi tìm y."
"Được."
Nghe vậy, Lâm Sơ mới thở phào nhẹ nhõm.
Có Thẩm Thanh Yến ở đây, chắc Kiều Túc Tuyết sẽ không sao.
Nghĩ vậy, khối nghẹn khí trong lòng cậu cuối cùng cũng được buông xuống. Sau một đêm sốt cao lại thêm những hiểm nguy vừa trải qua, cậu đã kiệt sức, cả người mềm nhũn ngã trong ngực Thẩm Thanh Yến, ngất đi.
Thẩm Thanh Yến hoảng hốt khi cậu đột nhiên bất tỉnh, vội vàng bế ngang người lên, xoay người lên ngựa, dẫn theo đại quân cuồn cuộn trở về Hầu phủ.
Đem Lâm Sơ đặt trong phòng, lại mời thái y tới chẩn trị. Tạ lão thái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-co-tren-nguoi-my-nhan-benh-tat-ve-sau-han-hoi-han/2903242/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.