Thời gian trở lại lúc tuyến chính thế giới mới vừa kết thúc, trong thế giới hiện thực.
Đường Tiếu tháo mũ giáp trò chơi xuống, nâng cánh tay che đôi mắt.
… Juntes.
Cậu thở ra một hơi, ôm mũ giáp trò chơi, trong lúc nhất thời đủ loại cảm xúc dâng lên trong tim, không nỡ, khổ sở, khuôn mặt Juntes hòa lẫn máu và nước mắt, ở trong đầu cậu thật lâu không thể tan đi.
Nhưng mà, đã không còn cách nào load game nữa, ngay cả trò chơi cũng đóng cửa.
Kết thúc rồi.
Coi như mọi thứ kết thúc rồi đi.
Đường Tiếu nằm trên giường, cảm giác đã ngủ thật dài, thật dài rất lâu, ở trong mơ không có tuyến chính thế giới, không có nguy cơ nhân loại diệt vong gì, cậu và Juntes tuy rằng chưa có cách nào công bố, nhưng dưới yểm hộ của đủ loại đạo cụ trò chơi, yêu đương lén lút trong Con Mắt Thứ Ba, làm nghiên cứu khoa học, những ngày đơn giản rồi lại hạnh phúc.
“Rầm rầm rầm!”
Mãi cho đến ngày thứ ba ngoài phòng thuê truyền đến từng tiếng đập cửa, Đường Tiếu mới mở mắt, sắc mặt buồn bã.
A… là hiện thực.
“Đường Tiếu! Đường Tiếu, con có bên trong không!?”
Đường Tiếu có chút chậm chạp đứng dậy, đi mở cửa, phát hiện là ba Đường, đối phương cau mày nhìn quét Đường Tiếu một lượt: “Lại xảy ra chuyện gì? Sao lần này ngay cả nhà cũng không về? Còn không nhận điện thoại, con đã bao lâu không ra ngoài rồi, có trở ngại nào chúng ta không thể giúp con bước qua… ấy”
Đường Tiếu chợt ôm lấy cổ ba Đường, khiến những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-duong-quai-vat-nho-su-tu-tinh-he/1012176/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.