Sau khi gọi tên Juntes, Đường Tiếu an tĩnh ngồi trên giường, chờ một sợi sợi nấm quen thuộc chậm rãi bò lên từ chân giường, nhưng cậu chờ mười phút, nửa tiếng, một tiếng…
Ba tiếng trôi qua, vẫn không ai đáp lại.
Juntes, có lẽ thật sự rời xa khu vực này rồi.
Chẳng lẽ thật sự không có cách nào sao?
Đường Tiếu nhíu chặt mày dựa vào mép giường, mím chặt khóe môi.
Lúc này, cửa phòng y tế chợt mở ra từ bên ngoài, Đường Tiếu nhìn qua ngay, trên mặt xuất hiện một vẻ kinh ngạc vui mừng.
Bác sĩ thăm dò tiến vào, thấy Đường Tiếu tỉnh, khẽ thở ra, ngay sau đó cười nói: “Vốn dĩ không muốn quấy rầy cậu nghỉ ngơi, nhưng bạn với thầy hướng dẫn của cậu tới thăm cậu, hình như có chuyện gì muốn nói, xem ra cậu chờ lâu rồi nhỉ?”
Vẻ mặt Đường Tiếu cứng đờ, ngay sau đó liền thấy Tiêu Bách và Phong Thư Vận dẫn đầu đi đến, đi theo sau là Rocky, Úc Minh và thành viên tổ đề tài.
“Đường, hiện tại cơ thể cảm thấy thế nào?” Phong Thư Vận lo lắng nắm tay cậu, nhẫn nhịn, không nhịn nổi nói, “Tại sao phải đi làm chuyện nguy hiểm như vậy, thật khó thể tin được, đứa nhỏ cậu đây rốt cuộc nghĩ thế nào vậy, việc này quá nguy hiểm!”
Phong Thư Vận xong việc biết chuyện Đường Tiếu đã làm, suýt nữa làm đổ tách trà, trời ạ, sao cậu lớn gan quá vậy.
Nhiều dị thú và người nhiễm bệnh như vậy, lỡ đâu bị phát hiện thì thế nào, chẳng lẽ Đường Tiếu không nghĩ tới luôn sao?! Hơn nữa Đường Tiếu chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-duong-quai-vat-nho-su-tu-tinh-he/1012213/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.