Để cố hết sức kéo dài thời gian làm thí nghiệm, Đường Tiếu đã không thể quan tâm đến chương trình học ban ngày nữa, dù sao cậu đã sớm biết những thứ đó rồi, ngoại trừ lớp của giáo sư Lý thì gần như đều đang ngủ để bù năng lượng.
Điều này khiến cho người trong lớp học nghĩ rằng là Đường Tiếu lại quay về đoạn thời gian buông thả kia, không khỏi lắc đầu, quả nhiên lần quay đầu là bờ trước đó chỉ là nhất thời à.
Mấy người bọn Lừa Trọc ở ký túc xá cũng từng khuyên Đường Tiếu, Đường Tiếu cũng rất bất lực với việc này, cậu còn không thể nói mình đang bận làm thí nghiệm trong game, nếu không nhất định sẽ bị nhìn bằng một ánh mắt kỳ lạ, chỉ có thể nói mơ hồ là những kiến thức đó cậu đã học rồi, nên đi học cũng không giúp ích gì nhiều cho cậu.
Đúng như dự đoán, bọn Lừa Trọc hoàn toàn không tin, nhìn chằm chằm Đường Tiếu bằng ánh mắt kiểu ‘ở đây có người đang giả ngầu này’.
Đường Tiếu đơn giản lười phải giải thích, cứ như vậy đi.
Thời gian hai tháng trôi qua vội vàng, trong hiện thực cũng đã gần đến thi cuối kỳ, nhưng Đường Tiếu vẫn cứ mỗi ngày buông xuôi, cuối cùng, có người nhịn không được.
“Cộc cộc”
Đường Tiếu bừng tỉnh từ trong giấc ngủ, mơ màng ngẩng đầu, thấy Từ Hướng Lỗi đứng ở trước mặt cậu, bày một vẻ mặt thối.
“Có chuyện gì?”
“Gần đây cậu đều đang thức đêm chơi game?” Từ Hướng Lỗi nghiền ngẫm sắc mặt của cậu, hỏi.
Đường Tiếu thật ra muốn nói cậu đang thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-duong-quai-vat-nho-su-tu-tinh-he/1012232/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.