Cha Thôi bị bắt. Mẹ Thôi cũng bị bắt.
Lúc này Thôi Hoành Chí mới quay về hàng ngũ người bình thường tử cảnh giới cái xác không hồn. Anh ta tỉnh táo lại, không hề ngây dại, không hề hoảng hốt, mang theo khuôn mặt bị đánh chỗ xanh chỗ tím và đôi chân khập khiễng, chạy ra chạy vào đồn công an, muốn cứu cha mẹ lại bất lực.
Chuyện của cha Thôi đã có chứng cứ vô cùng xác thực.
Đôi vợ chồng người mua ông ta tìm đúng là không có con cái, muốn nhận nuôi một đứa con để dưỡng lão. Trong niên đại không đói không gặp tai ương này, con trai đều là bảo bối của mỗi gia đình, đặc biệt bọn họ còn muốn thân thể khỏe mạnh, không bệnh không đau, không có khuyết tật, lại càng khó tìm hơn. Bọn họ cũng hiểu rõ điểm này, bởi vậy không hề để ý là nam hay nữ.
Tuy rằng Dương Tiểu Muội sinh non, nhưng đứa trẻ sinh ra lại không gầy yếu như những đứa trẻ sinh non nhà khác, nuôi hơn một tháng, tiếng khóc vang dội, có thể ăn có thể uống, cũng coi như đủ yêu cầu. Quan trọng nhất là, ngũ quan của cô bé cực kỳ giống Dương Tiểu Muội. Vốn dĩ Dương Tiểu Muội cũng rất xinh đẹp, chắc chắn khi trưởng thành đứa nhỏ này cũng là mỹ nhân.
Hai vợ chồng nhà kia động lòng, còn chuyện sau khi lớn lên có bị cha mẹ ruột cô bé tìm được vì vẻ ngoài quá giống nhau, sau đó nhận lại hay không, bọn họ không lo lắng. Chồng nhà kia đã tìm được việc làm ở Bằng Thành, thu nhập cũng tạp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuoi-vai-ac-o-thap-nien-80/1449954/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.