Hòa Vi rũ lông mi xuống, không nhìn anh.
Kỳ thật cô không thật sự muốn chia tay.
Hòa Vi cũng không phải trẻ con ba tuổi, chết qua nhiều lần như vậy, trong lòng cô cũng rõ ràng loại lời nói chia này không thể nói bậy.
Lời nói vừa ra ngoài khả năng liền không có đường sống.
Hòa Vi đương nhiên là thích Yến Hoài.
Cho dù cô rõ ràng anh là dạng người gì, cũng vẫn là không thể tránh khỏi việc thích anh.
Chẳng qua càng là thích, cô lại càng không thể chấp nhận việc Yến Hoài đối xử với cô như vậy.
Ai cũng có thể ngược cô, nhưng Yến Hoài thì tuyệt đối không được.
Hòa Vi thật vất vả mới nghẹn được nước mắt xuống lúc này lại muốn chảy ra, cô dùng sức chớp chớp mắt, đẩy tay anh ra sau đó lại bò trở lại gối.
Rượu của Yến Hoài dường như lúc này mới phát hết ra ngoài, hiện tại anh hoàn toàn thanh tỉnh, cả người lạnh lùng yên tĩnh, vừa rồi lệ khí đều tản ra không ít, giọng nói anh mềm mại, “Bụng còn đau không?”
Bụng còn đau không——
Hòa Vi mở choàng mắt.
Vừa rồi cô chỉ cho rằng Yến Hoài không phân biệt đen trắng mà tức giận, mạnh mẽ muốn ngược cô.
Nhưng dường như không phải như vậy.
Cô đã xem nhẹ trình độ biến thái của tác giả.
Vì sao lại gọi là ngược?
Không phải bởi vì vừa rồi Yến Hoài cái gì cũng không hỏi liền muốn ép cô, mà anh biết rõ hôm nay là kỳ sinh lý của cô——
Cả người Hòa Vi đều không khống chế được mà bắt đầu phát run.
Không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-nu-chinh-trong-nguoc-van/2366256/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.