Hôm nay giọng nói của anh rất nghẹn, không phải giọng khàn khàn khi mới rời giường vào buổi sáng, càng giống như là do hút thuốc quá nhiều.
Hòa Vi còn chưa tỉnh ngủ, mí mắt hơi sững sờ, cô thoáng nhìn thấy người nọ đóng cửa ban công đi vào.
Cô nửa mơ nửa tỉnh mà “Vâng.” một tiếng.
Đau khẳng định là đau, nhưng mà ngày hôm qua được Yến Hoài cẩn thận rửa sạch một lần, hiện tại đã tốt lên không ít.
Yến Hoài đi đến mép giường ngồi xuống, duỗi tay sờ mặt cô, “Còn đau không?”
Hơi thở dày đặc mùi thuốc lá dũng mãnh xông vào xoang mũi, Hòa Vi theo bản năng nhăn mũi: “Mới sáng sớm đã hút thuốc sao?”
Không, hẳn là không phải chỉ mới buổi sáng.
Hôm nay mùi thuốc lá trên người anh quá nặng, ít nhất phải mười mấy điếu.
Hòa Vi cũng nhíu mày theo, đôi mắt cô nửa mở hỏi, “Hút bao nhiêu?”
“Không nhiều.”
Hòa Vi không tin, cô nhìn chằm chằm mặt Yến Hoài vài giây, sau đó xốc chăn lên xuống giường, trực tiếp mở cửa ban công.
Ban công thông gió tốt, nhưng vẫn mơ hồ lưu lại mùi thuốc lá.
Hòa Vi liếc mắt nhìn đến gạt tàn thuốc trên chiếc bàn thấp kia, bên trong tàn thuốc rơi rớt tan tác, Hòa Vi đếm đại khái một chút, không dưới mười điếu.
Bao thuốc bên cạnh cũng đã trống không.
Vừa nhìn liền biết không phải xong việc mà hút thuốc.
Không ai xong việc mà hút nhiều thuốc như vậy.
Ấn đường Hòa Vi nhăn càng sâu.
Cô nhìn chằm chằm gạt tàn thuốc một lúc lâu, cho đến khi Yến Hoài từ phía sau tới gần kéo tay cô, Hòa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-nu-chinh-trong-nguoc-van/2366262/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.