Hòa Vi bỗng nhiên bừng tỉnh.
Đôi tay cô vẫn còn nắm chặt ga trải giường dưới thân, hô hấp dồn dập, tim đập hỗn loạn, như thế nào cũng không thể bình phục được.
Cô trợn mắt nhìn, trước mặt là một mảnh sáng ngời trắng tinh.
Bên ngoài là ánh mặt trời rực rỡ.
Hòa Vi nằm ở trên giường không dám động.
Cô trợn to đôi mắt, nhìn trần nhà vài giây, tầm nhìn càng ngày càng rõ ràng, hình dạng của đèn trần cũng được cô phân biệt rõ nét.
Xinh đẹp thanh nhã, thuần sắc trắng, không phải là màu lam lãnh đạm tối hôm qua.
Đây là đèn phòng ngủ của cô.
Hòa Vi rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, bàn tay đang bắt lấy ga trải giường cũng hơi buông ra.
Hệ thống mang theo sự hưng phấn của máy móc đúng lúc này vang lên: “Chúc mừng ký chủ lần xuyên thứ mười một đã thành công.”
Hòa Vi toàn thân thả lỏng, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ tiếp.
Hệ thống: “Ký chủ, nên rời giường.”
Hòa Vi không để ý tới nó.
Hệ thống: “Ký chủ, cô hôm qua chết trên giường của nam chủ nha.”
Hòa Vi bỗng nhiên mở to mắt, “Câm miệng.”
Hệ thống quả nhiên ngậm miệng.
Hòa Vi thế nào cũng không thể ngủ nổi nữa.
Cô vốn dĩ lựa chọn việc quên đi sự tình tối qua, kết quả một khi được nhắc nhở, những hình ảnh đó lại từng màn, từng màn xâm nhập tâm trí cô.
Thời điểm Yến Hoài muốn cô, ý thức Hòa Vi đã bắt đầu mơ hồ, nhưng cảm giác của thân thể lại ngoài ý muốn rõ ràng, rõ ràng mà nhớ tới hốc mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-nu-chinh-trong-nguoc-van/2366377/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.