“Lên xe.” Thương Dục Hoành vẫn lạnh lùng như thường lệ, giọng nói không hề mang chút cảm xúc.
Tang Vãn nghi hoặc hỏi: “Đi đâu?”
“Đi rồi sẽ biết.” Anh bật cười khẽ.
Tang Vãn thấy anh ướt như chuột lột, chắc cũng chẳng làm gì được mình, bèn mở cửa ghế sau và ngồi vào.
Lúc này, mẹ Tang đang đứng bên cửa sổ tầng một, chứng kiến toàn bộ mọi chuyện.
…
Thương Dục Hoành lái xe đến một khách sạn. Khi tên khách sạn hiện lên trong tầm mắt Tang Vãn, cô mới nhận ra, người đàn ông này căn bản chẳng hề thay đổi. Cô sao lại dễ dàng tin lời dối trá của anh như thế?
Từ phía trước vang lên tiếng hét hưng phấn của một cô gái, Tang Vãn thầm châm chọc: “Cả con bé nhỏ như thế mà cũng ra tay được, đúng là đói lắm rồi.”
Đinh một tiếng.
Một thông báo mới từ Weibo hiện lên, cô tò mò mở ra xem.
[“Gần đây, cảnh sát vừa triệt phá một vụ rửa tiền lừa đảo, số tiền liên quan rất lớn, tội phạm họ La đã bị bắt giữ…”]
Cô đảo mắt như đang nghĩ xem “La” nào đây, nhưng ảnh đã bị làm mờ, chẳng nhận ra được ai.
Lúc này, Thương Dục Hoành đã đỗ xe xong. Áo anh vẫn chưa khô, nhìn thật đáng thương.
Cuối cùng Nhan Duệ cũng xem xong buổi livestream concert. Cô đặt máy tính bảng xuống, quay đầu nhìn Tang Vãn vài giây, bỗng hét lớn: “Á á á á á… Chị là Tang Du Vãn đại đại á á á á á…!”
Tang Vãn cũng nhận ra cô bé, vừa mới gặp tại buổi ký tặng hôm nay nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-chieu-tieu-nan-qua/2773873/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.