Ta nói: "Tiên sinh, thăng trầm là lẽ thường tình trong đời. Ngài không thể chỉ chấp nhận thăng, mà không chịu nổi trầm."
"Điều ngài cần làm, chính là giữ vững bản thân khi rơi vào đáy vực."
Không thể chỉ cho hy vọng, mà còn phải vạch ra con đường.
Vào thời điểm này, hắn chắc chắn đang vô cùng m.ô.n.g lung, cũng đang mong chờ một cọng rơm cứu mạng.
Quả nhiên, hắn lặp lại lời ta: "Giữ vững bản thân?"
Ta gật đầu: "Đúng vậy, đừng để mình chìm xuống sâu hơn."
Hắn chìm vào suy tư.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Thấy cũng không còn sớm, ta không muốn thức khuya chịu rét, đành phải chốt hạ luôn.
Trước tiên, nói về mặt tích cực: "Chăm sóc thân thể, rèn luyện tinh thần, trở thành một công tử phong thần tuấn lãng. Đến khi cơ hội tới, chỉ cần một cơn gió, ngài liền có thể thuận thế bay lên."
Rồi chuyển sang góc độ tiêu cực: "Nếu ngài buông xuôi, tinh thần suy sụp, thân thể cũng suy nhược, ai nhìn vào cũng chỉ thấy một kẻ bệnh tật, ai lại muốn nâng đỡ?"
"Khụ khụ khụ..."
Ta nói trúng tim đen, hắn giả vờ ho khan để che giấu lúng túng.
Ta càng to gan hơn: "Thạch ma ma bảo ngài đẹp như Phan An. Thứ lỗi cho ta mắt kém, thật sự nhìn không ra."
"Nếu một ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-nuong-nhom-lua/1377241/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.