“Thầy Tiểu Nhiếp, thầy Tiểu Nhiếp có ở đây không?”
Nhà họ Nhiếp là một gia tộc chuyên về phục chế, kỹ nghệ phục chế thư họa cổ đã được truyền đến đời thứ ba, là Nhiếp Tung. Những đồng nghiệp cũ ở Trung tâm nghiên cứu công nghệ bảo tồn văn vật đều biết: “thầy Lão Nhiếp” là ông nội của Nhiếp Tung, “thầy Nhiếp” là bố anh, còn danh xưng “thầy Tiểu Nhiếp” dĩ nhiên được dành cho Nhiếp Tung.
Nhưng dạo này, anh lại thường bị cách xưng hô này làm cho phân tâm.
Nhiếp Tung dừng cây bút lông trong tay, cau mày nhìn người vừa đến – là Ngô Mẫn Chi bên nhóm gốm sứ.
“Thầy Tiểu Nhiếp, anh qua giúp tôi xem màu với, tôi pha mãi vẫn không ra đúng được.”
Văn phòng ở ngay bên cạnh, chỉ cần nhấc chân là đến. Không lâu sau, Nhiếp Tung đã giúp anh ấy pha ra màu như mong muốn.
“Màu tím này đúng rồi, tôi pha cả ngày vẫn cảm thấy không đúng. Thầy tôi lại không có ở đây, chẳng có ai để hỏi, tôi bức bối chết đi được!” Ngô Mẫn Chi vừa nói vừa bắt đầu thực hiện bước sửa màu cuối cùng trên món đồ sứ. “Tôi học chuyên ngành hóa mà vẫn không nhạy màu bằng các anh.”
“Anh Mẫn Chi quá khen rồi, chỉ là quen tay hay việc thôi.” Nhiếp Tung đáp lại vài câu hỏi, rồi vẫy tay rời đi.
Cậu nhân viên mới bên nhóm gốm sứ lập tức tiến lại gần Ngô Mẫn Chi, trầm trồ nói: “Thầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-ta-hoa-nguoi-ky-doa-di/2716706/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.