Chuyển ngữ: Mẹ Cherry
***
Lăng Nhược Tâm thở dài nói: “Thật ra ta ở lại Thương Tố môn tổng cộng ba năm. Năm đầu tiên là hôn mê, rồi mất hai năm sau mới có thể trị hết độc trên người. Năm đó, Tần Phong Ảnh muốn lấy mạng ta, nên đã dùng tam nhật đoạt hồn tán. (Ba ngày mất mạng) Nếu không gặp được sư phụ nàng, thì dù ta không ngã xuống vách đá, cũng không thể nào sống được. Cho nên, vừa rồi khi Tần Phong Ảnh nói chuyện với Tống Vấn Chi, mới xác định ta chắc chắn đã chết không còn nghi ngờ gì nữa.”
Nghe hắn nói vậy, Thanh Hạm vô cùng kinh hãi. Nàng biết tam nhật đoạt hồn tán là loại độc dược cực kỳ lợi hại, đã vào cơ thể sẽ không giải được. Mỗi lần độc phát, toàn thân giống như ngàn vạn con kiến gặm cắn. Mỗi nỗi đau thương vô hình dâng lên trong lòng nàng, nàng vươn tay, vuốt ve mặt hắn.
Nhìn vẻ mặt của nàng, Lăng Nhược Tâm khẽ cười với nàng, ý bảo nàng, tất cả đều đã là quá khứ, đừng quá lo lắng.
Thanh Hạm chậm rãi nói: “Thì ra mấy năm nay chàng khổ như vậy. Nhưng bây giờ tất cả đã là quá khứ rồi.” Nhớ lại đủ mọi chuyện xảy ra trong mấy năm nay, trong lòng nàng thầm cảm thán, có đôi khi, vận mệnh thật khó lường.
Lăng Nhược Tâm ôm nàng chặt hơn, nói: “Đúng thế, tất cả đều là quá khứ. Có nàng bên cạnh, ta không sợ gì nữa. Hai năm nay, ta đều nhớ như in mọi chuyện. Nếu năm đó ta không đưa nàng vào cung, thì có lẽ cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-tu-nang-dung-qua-kieu-ngao/472807/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.