Trưa hôm sau, nàng đang ngồi trong phòng đánh cờ với Hoa Thần Lạc thì Tiểu Ngọc chạy vào báo , mặt vui như mở hội :
“ Thiếu gia, Tiểu thư , Tam Vương gia giá lâm a !!”
Hai huynh muội nhìn nhau , rồi một người chán nản thở dài một người vui vẻ đi trước . Tiểu Ngọc đưa hai người đến hoa viên. Nàng liếc mắt liền thấy tên vương gia chết tiệt đáng chết ngàn vạn lần đang ngồi uống trà đàm chuyện với cha nương nàng.
Hoa Thần Lạc chủ động tới quỳ xuống :
“ Hạ thần tham kiến Vương gia “
Hoa Nguyệt Nhi bĩu môi, vùng vằng đến hành lễ :
“ Tiểu nữ tham kiến Vương gia!”
Hắn phất tay ra hiệu đứng lên. Đôi đồng tử liếc nhìn nàng, nhìn đến nỗi nàng không chịu được phải quay sang chỗ khác , miệng thầm rủa vài tiếng.
Hắn ho khan hai tiếng , nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, thanh âm tà tà vang lên :
“ Hôm nay bổn vương nhàn rỗi, lại nghĩ đến vương phi tương lai , muốn cùng nàng ra phố chơi cho khuây khỏa , bản vương đến là để đón nàng đi . Như vậy có được chứ? “
Hoa tướng quân chẳng nghĩ gì, ôm quyền nói :
“ Vương gia , có ngài chiếu cố đến Nguyệt Nhi , hạ thần cảm tạ còn chưa hết, sao dám làm khó vương gia mang nữ nhi đi chơi giải trí?”
Đông Phương Diệp Thần hài lòng gật đầu. Nàng vừa nghe đến hai từ “ đi chơi” , mặt mũi liền sáng sủa hắn, kích động chạy đến lay lay cánh tay hắn , reo lên :
“ Thật không?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nuong-tu-vi-phu-muon-an-nang/471412/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.