Cái vali này thật sự là to đến có chút quá mức, thói quen nghề nghiệp khiến Chung Cẩn ước lượng thể tích của chiếc vali, sau đó anh hợp lý nghi ngờ chuyến đi này của Thu Sanh là quyết tâm mang con gái đi, chiếc vali này đựng một người trưởng thành cũng không thành vấn đề.
Về đến nhà, lại phải vất vả lắm mới khiêng được chiếc vali lớn này vào phòng, trải qua một phen lăn lộn, Tiểu Đồng ngủ một giấc cũng tỉnh.
Vừa lúc bé tỉnh, Chung Cẩn liền nói với con, “Tắm xong rồi đi ngủ.”
Tiểu Đồng dụi mắt, lựa chọn giả vờ điếc, trực tiếp đi về phía phòng bên kia, từ sau khi không được chơi máy tạo bong bóng, bé lại bắt đầu trốn tránh việc tắm rửa.
Chung Cẩn lớn tiếng, “Chung Vân Đồng, tắm rửa, nghe thấy không?”
Thu Sanh liếc nhìn anh, “Anh làm gì mà dữ với bé con vậy?”
“Tôi không dữ em xem bé nghe lời không?”
Thu Sanh đi tới, nắm tay Tiểu Đồng, dịu dàng hỏi, “Tiểu Đồng à, cùng mẹ tắm rửa được không?”
Đứa bé đáng thương vốn đang trốn tránh việc tắm rửa, vừa nghe nói có thể cùng mẹ tắm, vui vẻ đồng ý, còn chủ động đề nghị, “Muốn gội đầu, còn muốn kỳ lưng nữa nha.”
“Được, mẹ tắm cho con thơm tho.”
Hai mẹ con tay nắm tay, mở chiếc vali lớn mà Thu Sanh mang đến, ngồi xổm trên mặt đất tìm kiếm, từ bên trong lôi ra một đống chai lọ bình.
“Cái này là dầu gội đầu.”
“Cái này là sữa tắm mật ong, con xem, trên đó viết, trẻ con cũng dùng được.”
“Còn có cái này nữa, mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713671/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.