Chung Cẩn đã mặc xong áo thun, “Ở đây đường xá em không quen, anh biết chỗ nào có thể mua được, không biết giờ này còn mở cửa không.”
“Vậy em ở nhà trông con ngủ, lát em gửi ảnh quần an toàn cho anh, anh cứ mua theo, đừng mua nhầm.”
“Ừ.”
Một giọng nói non nớt mơ màng vang lên sau lưng họ: “Đi đâu đấy? Con cũng muốn đi.”
Tiểu Đồng không biết từ lúc nào đã bò dậy khỏi giường, dụi dụi mắt đứng sau lưng họ, chân vẫn còn đi đôi dép lê to tướng của Chung Cẩn.
“Con không đi được, muộn thế này rồi con mau đi ngủ đi, ngày mai còn phải đi học.” Chung Cẩn vỗ vỗ đầu con bé, cầm chìa khóa xe ra cửa.
Cô bé lê đôi dép to của ba "xoạch xoạch" đuổi theo hai bước, không yên tâm dặn dò: “Vậy ba không được ăn đồ nướng ở ngoài đâu nhá.”
“Không ăn, yên tâm.”
Ngoài cửa truyền đến tiếng đóng cửa "cạch".
Cô bé háu ăn vẫn không yên tâm, lại lê dép lảo đảo đi đến chỗ mẹ, ôm chân mẹ, ngẩng đầu hỏi: “Ba đi ăn đồ nướng hả mẹ?”
“Không đâu.” Thu Sanh bế con bé lên giường, “Ba con dù không đáng tin cậy, cũng không đến nỗi tắm rửa được nửa chừng lại chạy ra ngoài ăn đồ nướng đâu.”
Bây giờ đã gần 12 giờ, các cửa hàng trên đường cơ bản đều đóng cửa. Chung Cẩn đi mấy chỗ cũng không mua được quần an toàn cho trẻ con, cuối cùng tìm được một cửa hàng mẹ và bé để lại số điện thoại liên hệ trên cửa, gọi điện thoại thì chủ quán nói ba năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713679/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.