Bé Đồng đứng trước quầy nhìn hết thứ này đến thứ khác, không biết nên chọn loại hoa nào cho đẹp, nhân viên cửa hàng giới thiệu loại nào con bé cũng nói đẹp, hỏi con bé có muốn không, con bé đều nói muốn.
Nhân viên cửa hàng đành phải hướng mắt về phía Thu Trầm: “Vậy để ba cháu giúp cháu chọn một bông nhé.”
Thu Trầm giải thích: “Tôi là cậu của cháu.”
“Xin lỗi, cháu bé lớn lên rất giống ngài, tôi còn tưởng là cha con, bất quá cháu ngoại gái thường cũng có nét giống cậu.”
Thu Trầm cúi đầu nhìn bé Đồng, trắng trẻo mềm mại, như một cục bột nhào, nhìn không ra điểm nào giống mình, rõ ràng anh rất anh tuấn, ngũ quan sắc sảo như dao khắc.
Nhân viên cửa hàng vẫn đang chờ anh quyết định, Thu Trầm cũng không hiểu mua hoa tươi, liền thuận miệng hỏi một câu: “Loại nào đắt nhất?”
Nguyên tắc mua đồ của anh là, đắt nhất không nhất định là tốt nhất, nhưng đắt nhất chắc chắn không phải là tệ nhất.
Nhân viên cửa hàng vừa nghe đây là khách sộp, vội vàng lấy ra một bông hoa hồng nhạt cực lớn: “Đây là hoa đế vương một vị khách hàng đặt trước, vừa vặn còn dư lại mấy bông, ngài xem có được không?”
“Bao nhiêu tiền?”
“Đây là hoa đế vương nhập khẩu, một trăm tám tệ một bông.”
Thu Trầm định nói một trăm tám tệ không tính là đắt, nhưng nhìn thấy đứa bé lùn bên chân mắt to sáng long lanh gật đầu lia lịa, anh tùy ý phất tay: “Lấy cái này đi.”
Nhân viên cửa hàng lại lấy giấy bóng kính ra gói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713708/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.