Tiểu Đồng mặc quần yếm jean rộng thùng thình ngồi trên vai Chung Cẩn, nhìn thấy Thu Trầm mặc tây trang phẳng phiu bước ra, bé vui vẻ đến rung đùi đắc ý, hai bím tóc đuôi ngựa đen nhánh mượt mà quét tới quét lui trước mắt Chung Cẩn.
Thu Trầm thật sự rất có khí chất tổng tài bá đạo, khí tràng rất mạnh mẽ, lúc anh bước chân về phía Tiểu Đồng, những người xung quanh tự động tránh anh ra một chút.
Anh đi đến trước mặt Chung Cẩn, dang tay ôm Tiểu Đồng xuống.
Câu đầu tiên gặp mặt liền hỏi: “Hôm nay học online chưa?”
Tiểu Đồng che đầu thở dài: “Ai, cậu ơi, cậu chán quá.”
Thu Trầm cố ý trừng mắt con bé: “Cháu biết một tháng cậu trả cho cô giáo bao nhiêu tiền không? Cháu còn không chịu học hành cho tử tế.”
Tiểu Đồng nắm lấy môi trên dưới của Thu Trầm: “Không cho cậu nói chuyện.”
Thu Trầm nắm lấy tay con bé kéo xuống, giữ trong lòng bàn tay, nhanh chân bước ra ngoài. Chung Cẩn ở phía sau gọi anh lại: “Từ từ, còn có người.”
“Ai vậy?” Thu Trầm ôm bé dừng bước, lại nói với thư ký bên cạnh: “Cô về khách sạn nghỉ ngơi trước đi, tôi có việc sẽ gọi cô sau.”
Vừa lúc này Chung Cẩn nhìn thấy Đỗ Hinh, Đỗ Hinh vẫn không khác trước, vẫn để mái tóc ngắn gọn gàng ngang tai, áo thun đen quần bò, đeo một chiếc ba lô leo núi to tướng.
Chung Cẩn giơ tay lên gọi: “Đỗ Hinh, bên này.”
Đỗ Hinh nghe tiếng nhìn qua, đôi mắt đen láy cong lên, đeo chiếc ba lô to nhẹ nhàng chạy chậm lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-don-cong-an-an-dua-duoc-cung-chieu-het-muc/2713743/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.