Hứa Khả xử lý xong mọi việc huẩn bị trở về.
Ngày hôm sau Chu Đại phải đi công tác ở tỉnh khác, hai người ở nhà một ngày.
Chu Đại đưa cho cô một tấm thẻ, bảo cô giữ lại dùng.
Trong khoảng thời gian, cuộc sống rất tự tại, đột nhiên phải đi về Hứa Khả rất luyến tiếc, cô nằm ở trong lòng ngực anh, lật đi lật lại tấm thẻ ngân hàng trong tay.
Cô khá tò mò, bên trong thẻ này có bao nhiêu tiền.
“Chú, về sau có thường xuyên đến gặp em không?”
Bọn họ mới yêu đương mấy ngày lại phải tách ra, một năm xa cách không biết sau này sẽ như thế nào.
“Khi nào rảnh anh sẽ đến tìm em, lúc ở trường em phải nghiêm túc học tập, không được ham chơi.”
“Biết rồi.” Hứa Khả nghiêng người, đặt chân lên eo anh, nằm quay mặt lại, “Chú, em có thể kể chuyện xưa cho anh được không?”
“Ừ.”
“Lúc trước, ở trong rừng rậm có một con hồ ly, vừa thông minh lại vừa xinh đẹp. Có một con rắn rất ghét nàng, sau đó mang theo động vật khác đến rừng rậm cùng nhau bắt nạt nàng. Hồ ly tinh rất đau khổ, từ đó về sau thấy ai thì cắn người đó. Rồi đến một ngày, nàng gặp được một con hổ già tính cách dịu dàng, hồ ly tinh cùng hổ già yêu đương. Hổ già giúp nàng giải quyết con rắn, nhưng từ trước đến nay lại không nói cho nàng biết.”
Nói đến đây đột nhiên im bặt, Chu Đại đợi mười mấy giây cũng không thấy cô nói câu tiếp theo.
“Vậy hồ ly tinh đáng yêu kia có thích hổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-nho-nha-cuu-cuu/2147662/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.