Ngày hôm đó người ta thấy chú rể như người mất hồn, cô dâu cau có... và một cặp trai gái nắm tay nhau rời khỏi lễ cưới
Tuấn ôm nó trong lòng, cậu biết nó đang cố chịu đựng mà thôi
Trước mặt anh, nó muốn cho anh biết nó rất ổn. Không có anh nó ổn.... cuộc sống của nó vẫn hạnh phúc khi chưa có anh đấy thôi.
Nhưng trước mặt tiền Tuấn thì khác. Nó òa khóc.... khóc trong lòng cậu bạn thân
Nó biết mình làm như vậy không tốt... chỉ khiến Tuấn đau lòng nhưng nó phải làm sao đây. Nó chỉ có cậu ấy để dựa vào lúc này, nó muốn ích kỷ một chút với người bạn của mình
Khóc chán nó bần thần ngồi xuống gốc cây bên cạnh, cuối cùng thì tình yêu là thứ gì? Cuối cùng nó cũng phải đối diện với sự thật này
Rằng tình yêu là liều thuốc độc giết chết trái tim nó
Và....anh và nó không thuộc về nhau.
Nó cười. Nụ cười gượng gạo đắng ngắt trên môi
Đã đến lúc nó phải đi rồi
Ngay trong đêm ấy...
Có một người con gái lặng lẽ rời đi với trái tim tan nát
Từng bước chân nặng lề mệt mỏi.
Bỏ lại quá khứ dựng lại cuộc đời
Giấu trong lòng hình bóng của anh
Giấu trong lòng nước mắt rơi vì anh
Giấu trong lòng con tim đau vì anh
Giấu trong lòng sự yếu đuối vì anh mà trỗi dậy
Giấu hết đi... trong tâm sự của riêng....
Rồi nó sẽ có một cuộc đời mới không có anh
Không tổn thương
Không đau đớn
Không nước mắt
Không có thứ gọi là tình yêu
************************
Vương lãnh Nhân lặng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-thi-soi-yeu-tho-day/2368913/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.