Editor: Lục Tử Hạ
Ăn xong bữa tối, trời đã tối rồi.
Cả tòa khách sạn yên tĩnh trở lại, như là tiến vào một không gian khác. Nhân viên phục vụ, đứa bé giữ cửa, thần sắc mê mê trừng trừng, giống như con rối chỉ biết máy móc làm việc của mình.
Đi thang máy lên lầu.
Một đường rất thuận lợi, đến tầng mười lăm, Hắc Đản không thể ngủ chung cùng ba ba rất không vui, vẫy vẫy cánh tay nói: “Ba ba, ngày mai con tìm người sau nha, ba ba hẹn gặp lại.”
“Đi ngủ sớm đi.” Trần Thải Tinh sờ đầu con trai một cái.
Nguyên Thân vương dùng phong cách phương tây hôn tạm biệt nhẹ nhàng ở hai má Trần Thải Tinh, nói: “Ngủ ngon, em yêu.”
“Con cũng muốn! Con cũng muốn!” Hắc Đản giơ cánh tay nhảy, biểu thị sự tồn tại của mình.
Nguyên Cửu Vạn nở nụ cười, muốn cái quần què, xách cổ áo con trai ra thang máy.
“Không có chuyện gì, em cũng nghỉ sớm đi nhé.” Quách Dục ôm lấy Chu Tố Tố, động viên nói: “Thực sự không có chuyện gì đâu, đi nghỉ ngơi đi, đừng lo lắng cho anh.”
Đáy mắt Chu Tố Tố là lo lắng nồng đậm, đêm nay bọn họ phải giải quyết quỷ nhỏ, cô làm sao ngủ được đây?
“Đi.”
Âm thanh Nguyên Cửu Vạn truyền đến, Chu Tố Tố chỉ có thể bước ra khỏi thang máy.
Cửa thang máy chậm rãi khép lại.
“Còn lại chúng ta tam kiếm hợp bích.” Quách Dục dựa vào vách tường thang máy nói.
Trần Thải Tinh mới vừa ăn no lười biếng nói: “Tiểu Cửu nhà chúng ta đâu, sao không phải là F4? Tại sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-trong-game-than-quai-sinh-banh-bao/2548052/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.