Cừu nhỏ dùng ánh mắt vô tội nhìn hắn, bỗng nhiên nhảy nhót chạy đi.
Thương Cước nghĩ là đã khuyên được nàng, ai ngờ ngày hôm sau hắn lại thấy con cừu trắng nhỏ đần độn kia tiếp tục chơi đùa với sóc trên đồng cỏ.
Chơi một lát, sóc nhỏ dẫn cừu trắng đi về hướng cánh rừng gai.
Thương Cước thấy đây là dấu hiệu nguy hiểm, rất có thể thú nhân sóc kia muốn lừa Thanh Táo vào rừng gai để làm đồ ăn cho bán thú nhân rắn.
Khi còn bé Thương Cước đã vô tình đi ngang nghe được một vài câu chuyện xưa từ miệng các thú nhân lạ lẫm, về việc bán thú nhân đại phát thú tính ăn thịt luôn đồng loại, khiến hắn vô cùng sợ hãi.
Thương Cước lặng lẽ nhìn sang bán thú nhân rắn, thân thể to dài như vậy, một bữa có thể đến mấy con cừu nhỏ.
Thương Cước khẩn trương đi theo, trông thấy sóc nhỏ dẫn cừu nhỏ đứng cách xa một cái lều đơn sơ khoảng mười mấy mét, còn nghe được cuộc trò chuyện của hai người.
Sóc nhỏ hỏi:
"Nhìn thấy chưa, đó là Ô Mộc."
Cừu nhỏ ngoan ngoãn đáp:
"Ừm thấy rồi, một con rắn thật to."
Sóc nhỏ nói:
"Chỉ được đứng đây nhìn thôi, tới gần quá hắn sẽ tỉnh."
Cừu nhỏ trả lời:
"Không cần đến gần, đứng đây ta cũng thấy rõ rồi.
Nhà cửa đơn sơ quá, be!"
Đó xác thực là một cái lều đơn sơ, tương đối thấp, dùng nhánh cây cột qua loa làm tường, miễn cưỡng che mưa chắn gió.
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Thương Cước tới gần gây động tĩnh làm Tống Hứa và Thanh Táo chú ý.
Hai đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/o-vien-co-nuoi-dai-xa/2589341/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.