Một lát sau, bà Giang chuẩn bị rời đi. Bà có công ty dưới tên mình cần quản lý, có thể dành ra 2 ngày trong lịch trình bận rộn để ở bên cạnh Giang Dư, đã là giới hạn. Thấy Giang Dư bình an vô sự, bà thở phào một hơi.
Trước khi đi, bà Giang để lại một người chăm sóc.
“Quản gia già nhà chúng ta tuổi đã cao, không làm được nhiều việc nữa, đã từ chức rồi. Mẹ tìm một quản gia mới, vừa trẻ trung vừa thông minh tài giỏi, giao con cho cậu ấy, mẹ yên tâm. Đến đây, Tiểu Tần.”
Bà Giang vẫy tay ra ngoài cửa.
Giang Dư cũng đưa mắt nhìn qua đó.
Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, đầu tiên là một đôi chân thẳng tắp thon dài bước vào, người đến vững bước vào trong phòng, ánh sáng trong veo soi sáng nửa thân trên của anh. Anh mặc một bộ vest màu nâu đen gọn gàng, chất liệu vải tinh xảo, trông vừa thanh lịch vừa tươm tất..
Giang Dư di chuyển ánh mắt lên trên, người đến đeo một cặp kính gọng bạc, nhã nhặn và đẹp mắt, sợi dây bạc mảnh của kính rủ xuống sau tai, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ trí thức cao, vô cùng thu hút ánh nhìn.
Nhưng Giang Dư chỉ vội vàng liếc một cái, liền thu ánh mắt— cậu trước giờ đối với người khác không có hứng thú gì.
Bà Giang giới thiệu: “Cậu ấy tên Tần Trạch, từ Pháp hoàn thành khóa đào tạo chuyên nghiệp trở về. Kinh nghiệm làm việc tuy không nhiều, nhưng mẹ tin tưởng được. Khoảng thời gian này, cứ để cậu ấy chăm sóc con, được chứ?”
Giang Dư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-cot-phong-trien-tuyet-the-nhat-can-thong-a/2900692/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.