Ăn xong, nó thấy đỡ mệt người hơn hẳn. Hắn dịu dàng đi rót trà gừng cho nó:
- Em uống đi!
Đến bây giờ nó mới để ý cách xưng hô lạ lùng của hắn. Mở mắt tròn xoe, kiểu đáng yêu vô (số) tội, nó hỏi:
- Ai là em của anh? Xớ!
Hắn cười cười cốc đầu nó 1 cái, nó 'A' lên một tiếng rõ to rồi đánh hắn túi bụi. Hắn được đà kéo nó vào lòng:
- Ngốc!
Hương bạc hà mát lạnh tỏa ra từ người hắn khiến nó dễ chịu đến không ngờ. Nhưng sau khi ý thức được mình đang làm gì, nó vội đẩy hắn ra, lườm hắn một cái sắc lẹm:
- Đồ lợi dụng!
Hắn được ôm thì thấy trong lòng ấm áp, nôn nao, há chăng...hắn đã thích nó rồi??
Nhưng ý nghĩ đó mới nhá nhem trong đầu hắn đã nhanh chóng bị hắn dập tắt. Thích nó sao? Không thể nào!
- Uống!_ Hắn nghiêm nghị nhìn vào ly trà gừng
Nó uống cạn nước trong ly, vị ngọt ngọt và hơi cay cay làm nó thấy ấm lên nhiều, họng cũng đỡ đau nữa...
- Ngoan lắm!_ Hắn cười tươi
- Hứ!_ Nó lườm hắn. Dù gì hắn đến đây cũng là để xin lỗi mà thế nào hắn lại là kẻ bắt nạt nó chứ!
- Vậy...tha thứ cho tôi, được chứ?!
Nó hơi giật mình. Tha thứ?
- Um...um...sau này...anh có đối cử với tôi như thế nữa không?_ Nó mắt long lanh ngấn nước nhìn hắn
Hắn cười, nhẹ nhàng xoa đầu nó:
- Không đâu, đồ ngốc!
- Anh hứa đi!
- Tôi hứa!_ Hắn đưa tay ra, móc ngoéo với nó, mặc dù trước giờ, chuyện đó với hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-lam-ban-gai-toi-nha/1257362/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.