Nó cùng 3 tên đó đi vào 1 nhà hàng nhỏ cạnh khu vui chơi
Nhà hàng này cũng không gọi là sang trọng cho lắm, nhưng như vậy nó mới thích a!
Nó và Hắn, Ken, Kin chọn 1 chỗ ngồi khá thoáng ở lầu 2. Mới đầu, gọi món...
Nó thỏ thẻ:
- Ê! Tôi...tôi gọi à nha!
3 tên kia nhìn nó, môi cứ nhấp nhoáng cười tủm tỉm:
- Ừ!
Nó cười, nhưng lại chu mỏ cảnh cáo:
- Đừng có hối hận đó!
3 tên kia vẫn đang "mộng du":
- Ừ!
Nó toét miệng cười, í ới gọi chị nhân viên:
- Chị ơi!
Chị phục vụ trẻ tuổi đi đến bàn của nó và...
- Gì em..._ Chưa hết câu bà chị đã bị hút hồn bởi 3 tên mà theo nó là "khùng quanh năm" kia
Nó thẫn thờ đến ngẫn ngờ nhìn chị phục vụ đến hững hờ, đưa tay lên xua xua:
- Ê này! Chị ơi!
Bây giờ cái bà già mê trai này mới sực tỉnh ( vừa nói là còn trẻ, mà h đã chê già rồi!),quay lại dòm con nhỏ nào dám phá công cuộc ngắm trai của ả:
- grừ...(ns nhỏ)...Em..em bảo gì zạ?
Nó ngao ngán:
- Dạ chị cho em 2 phần bò bít tết, 2 phần cua hoàng đế, gà chiên giòn,v...v...nói chung là nhiều khủng luôn!
Hắn, Ken, Kin và chị phục vụ cứ tròn mắt nhìn nó. Ken lên tiếng:
- Vy...Vy Khánh! Em ăn hết chỗ đó không vậy?
Nó hất mặt lên song song vs trần nhà, hãnh diện nói:
- Xớ! Cả núi e vẫn ăn được! Ah đừng lo! Chỉ sợ anh tiếc tiền thoy!
Bị đụng đến lòng tự trọng, Ken dõng dạc:
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-lam-ban-gai-toi-nha/1257370/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.