CHAP 44: NGỌC LƯU LINH
Nhìn cả một đám lính mang gươm lấp lánh rồi lại nhìn vị cô nương kia đang run rẩy sau lưng Như Ngọc, Thiên Hàn nhíu mày nhẹ rồi bước lên phía trước hỏi Trần quản gia:
- Đã xảy ra chuyện gì mà Trần quản gia phải kinh hô nhiều binh lính cùng gia nô như thế?
- Thưa vương gia, vương phủ ta vừa xuất hiện một tên thích khác. Và kẻ đó chính là ả ta!_ Trần quản gia cung kính với Thiên Hàn nói sau lại chỉ thẳng vào mặt Vân Lan.
Bị Trần quản gia nói như thế, Vân Lan không phục liền lên tiếng phản bác:
- Ta không phải thích khách!
- Đúng vậy! Tỷ ấy là hảo tỷ muội của ta không phải là thích khách!_ Như Ngọc cũng lên tiếng nói giúp
- Vương phi, người chớ tin lầm kẻ gian! Giữa ban ngày ban mặt có ai tự dưng đi mặc dạ y, rồi lẻn vào nhà người khác hệt như kẻ gian như vầy không?
- Ai nói, ăn trộm cũng vậy mà!_ Như Ngọc cãi lại
- Á! Ngọc muội, sao lại nói tỷ vậy chứ!
Như Ngọc lúc này mới phát hiện mình nói sai, thì cúi mặt hối lỗi:
- Eo! Xin lỗi tỷ tỷ,do muội lỡ lời!
Vân Lan chậc lưỡi một tiếng, rồi quay mặt sang Trần quản gia cãi lý:
- Theo quản gia, có tên thích khách nào đột nhập vào nhà người khác mà không đeo khăn bịt mặt như Vân Lan không? (Đây cũng được xem là lý nữa à? ~^~)
- Ai biết được, lỡ ngươi giữa đường làm rớt thì saoHoặc do ngươi bất cẩn quên mang khăn bịt mặt cũng không chừng!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/oan-gia-minh-ta-xuyen-khong-du-roi/1651391/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.