Khí nóng tiêm nhiễm làm khuôn mặt nhỏ ửng hồng một thoáng liền biến trắng, Lạc Tiểu Anh cảnh giác nhìn Lý Khuynh Tâm ngồi ở bên bồn tắm dùng dao áp sát mình, thân thể lui về phía sau, muốn tránh lưỡi dao ra, cô hỏi: "Cô, đây là muốn làm gì?"
"Chớ lộn xộn, dao găm không có mắt." Lưỡi dao sắc bén hiện trên da thịt nhẵn nhụi trắng nõn, Lý Khuynh Tâm đem sức lực khống chế vừa đủ, đè ra dấu vết cũng sẽ không để cho cô ra máu. "Nói, thân phận thật của cô, đến gần sư huynh rốt cuộc là có mục đích gì?"
Lông mi uốn vểnh lên mê người, mắt to màu tím sâu kín, Tiểu Anh cảm thấy đôi mắt lẫm liệt này so với lưỡi dao trên cổ còn dọa người hơn.
"Tôi đã nói rồi, tôi tên là Lạc Tiểu Anh, là nhiếp ảnh gia tự do."
Lý Khuynh Tâm trợn mắt: "Không đủ cặn kẽ, tôi muốn biết tất cả về cô, người thân thuộc bạn bè và vòng sinh hoạt, tất cả đều đàng hoàng nói rõ ràng đầu đuôi gốc ngọn."
Tiểu Anh có chút mất hứng, trừng to mắt mà nhìn xem Lý Khuynh Tâm, Lý Khuynh Tâm cũng sử dụng ánh mắt đáp lễ cô. Nhìn tròng mắt màu tím, Tiểu Anh dễ nổi nóng, thua trận, rủ mắt xuống, sâu kín nói: "Nhà chúng tôi có hai người mẹ, bà làm việc ở cô nhi viện."
"Sao, nói." Lý Khuynh Tâm cắn răng trợn mắt phơi bày cô nói láo.
". . . . . ." Tiểu Anh giương mắt, không cách nào phản bác lời nói của Lý Khuynh Tâm.
Lý Khuynh Tâm hất cằm lên, mím môi, bộ dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-ap-yeu-thuong/1420960/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.