Hạ Thiệu Nhiên nói: "Chúng ta không phải lính đặc biệt cũng không phải sát thủ mà là trộm, vậy chỉ dùng phương thức của trộm. . . . . . Trộm người ra ngoài!"
"Từ bót cảnh sát gần đây đến nơi này ít nhất năm phút đồng hồ, năm phút đồng hồ anh có thể cứu người ra được không?" Khi Lạc Huyền nói chuyện, Hạ Thiệu Nhiên đã dán người vào bên tường xưởng, ghé đầu nhảy vào trong cửa sổ.
Lạc Huyền sờ sờ cằm, hướng Lý Khuynh Tâm cười vô sỉ, "Đột nhiên cảm thấy làm ăn này cũng rất thú vị."
"Hứng thú sao?" Lý Khuynh Tâm để lại cho anh ta một nụ cười lạnh ý vị sâu xa, bóng dáng di động hướng nhà xưởng. Lạc Huyền vô vị nhún nhún vai, câu đặt trên bả vai Thạch Nam, một bộ dáng anh trai, không biết xấu hổ mở miệng: "Anh em, dùng thiết bị tiên tiến của cậu cho điểm nhắc nhở."
"Thôi, tự mình chơi của mình đi!" Thạch Nam tức giận bả vai đụng anh, chui vào bên trong xe, chuyện thứ nhất, chính là báo cảnh sát. Cơ hội lập công tốt như vậy, tự nhiên thưởng cho bọn cảnh sát cúc cung tận tụy truy xét đạo tặc BLACK.
Tiểu Anh bị đưa đến tầng hầm ngầm trong xưởng, bị súng chống đỡ sau lưng một đường đi thăm công trường chế độc của nghị viên đại nhân, người áo đen đem cô nhốt vào phòng nhỏ trong bóng tối. Bên trong căn phòng nhỏ ươn ướt mùi nấm mốc, Tiểu Anh ôm chân ngồi dưới đất, cảm giác mình lần này thật phải đi gặp Thượng Đế rồi, đầu nhỏ nằm ở giữa đầu gối, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-ap-yeu-thuong/1421001/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.