Trì Bối “A” một tiếng, cảm nhận được hương vị của viên kẹo bạc hà kia.
Kẹo bạc hà vốn rất lạnh, trước kia cô cũng không quá thích, nhưng gần đây cảm thấy hình như cũng không tệ.
Kẹo bạc hà còn chưa tan ở trong miệng, đầu lưỡi của Tần Việt đã chui vào khuấy đảo, làm lay động tiếng lòng của cô.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Trì Bối bị anh trêu chọc mặt đỏ tới mang tai, toàn thân đều đang tỏa nhiệt. Chân của cô cũng như nhũn ra, có loại cảm giác sắp không chịu nổi nữa.
Tay của cô nắm chặt áo Tần Việt, nắm đến mức dúm dó rồi.
Hôn rất lâu, nụ hôn của Tần Việt mới rơi xuống nơi khác của cô.
Trì Bối lúc này mới có thể thở gấp.
Đợi sau khi người kia thật sự buông mình ra, chân của cô mềm nhũn như sắp khuỵu xuống, tiếng cười nhẹ khàn khàn của Tần Việt vang lên bên tai.
“Yếu ớt như vậy sao?”
Trì Bối: “…”
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Cô hờn dỗi trừng mắt anh: “Anh còn vậy nữa em sẽ tức giận đó.”
Tần Việt cong cong môi, ôm lấy cô đi về phía ghế sô pha bên kia. Anh đặt Trì Bối lên ghế sô pha, cụp mắt nhìn cánh môi hồng nhuận của cô, mắt tối sầm, trước khi mất khống chế đã dời ánh mắt mình đi. Tần Việt hôn lên đôi mắt đang còn nhìn mình chằm chằm kia, khóe môi hơi cong lên: “Ngon không?”
Trì Bối cắn kẹo bạc hà vang lên tiếng rắc rắc: “Không ngon.”
Tuy nói như thế nhưng cô vẫn nhanh chóng nuốt xuống. Trước kia cảm thấy không ngon, nhưng bây giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-mot-cai-nha/1823627/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.