Chương 1141
“Ai nói anh sẽ chia tay em?” Lê Văn Nam bày ra vẻ mặt thích thú nhìn cô, dùng ánh mắt cưng chiều lau nước mắt cho cô: “Mấy ngày nay anh không gặp em là vì bận một vài chuyện, vốn đĩ muốn chuẩn bị cẩn thận để cho em ngạc nhiên. Thế nhưng bây giờ chỉ có thế nói ra với em luôn thôi Nói xong, anh ta lấy trong túi ra một chiếc hộp vuông nhỏ.
Nhìn thấy nhân kim cương bên trong, Trịnh Phương Vũ ngẩn người: “Văn Nam, anh muốn cưới em sao?”
“Nếu không, anh mua nhắn để làm gì?” Lê Văn Nam cười.
“Văn Nam, anh thật sự muốn lấy em sao?” Trịnh Phương Vũ hoài nghỉ nhìn anh, chỉ vào chính mình: “Em, Trịnh Phương Vữ?”
“Đúng vậy!” Lê Văn Nam năng rề gật đầu.
Trịnh Phương Vũ cân môi nhìn chiếc nhẫn kim cương một lúc rồi lại nhìn anh, nấm chặt ngón tay nói: ‘Anh nói thật đi, có phải vì anh ngủ với em rồi không còn cách nào khác nên mới phải cưới em? Nếu đúng thật là như vậy thì em không cần, em muốn anh cam tâm tình nguyện yêu em!”
Lê Văn Nam bất lực thở dài, nhưng nụ cười trên môi vẫn không tất Anh nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Khi anh cởi quân áo của em ra, anh đã nghĩ đến điều này rồi, nếu không anh sẽ không muốn em một cách dễ dàng như vậy.
Anh muốn đối mặt với trái tìm của mình, tình yêu của anh dành cho em ngày cảng sâu đậm, như mưa dầm thấm lâu vậy. Phương Vũ, anh…yêu em mất rồi! “
Nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2203354/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.