Chương 1513
Ghế dựa vì bị động tác bất thình lình của anh mà bản ra xa va vào vách tường, anh nhíu chặt lông mày, cúi người ở trước mặt cô, giọng điệu quan tâm lo lắng: “Không thoải mái ở đâu eml”
Trương Tiếu Du co rút khóe miệng, không nhịn được cười mà ngấng đầu.
Trần Phong Sinh thấy thế, biết mình bị lừa, anh liền muốn đứng dậy rời đi, nhưng lại bị cô giơ tay ôm lấy cổ: “Đừng đi!”
Thân thể anh lập tức cứng đờ.
Xúc cảm mềm mại dán lên môi mỏng của anh.
Hai tay Trương Tiểu Du ôm lấy cổ anh, thẹn thùng ngẩng mặt, học dáng vẻ ngày thường của anh, làm sâu thêm nụ hôn này.
Trần Phong Sinh sao có thể nhịn được sự trêu chọc này của cô, ngắn ngủn vài giây, anh đã đảo khách thành chủ, thân hình rắn chắc đè lên trước, ngoài ôm eo cô khống chế vị trí chủ đạo ra thì một cánh tay khác đè trên mép giường, đề phòng mình sẽ đè lên bụng của cô.
Một nụ hôn triền miên kết thúc, hai người đều có chút thở d0'c.
Trần Phong Sinh siết chặt vòng tay, kéo gần thêm khoảng cách, đôi mắt đào hoa nay đã động t1nh vì nụ hôn kia, hơi thở nặng nề mà nóng bỏng: “Bà Trần, em cho rằng làm như vậy là có thể dỗ chồng em vui vẻ sao?”
Trương Tiểu Du nuốt nước miếng, Cô thầm hít sâu một hơi, giống như làm ra quyết định nào đó trọng đại lắm.
Câu nói rất lâu trước kia của cô lại vang vọng bên tai, là cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2203992/chuong-1513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.