Chương 1751
Trên đường đi, Trương Tiểu Du không muốn nói chuyện, cả đoạn đường đều quay mặt nhìn ra ngoài cửa xe, tay nghiêng theo bên chân nắm chặt lại Trần Văn Sáng vốn dĩ trâm mặc ít nói, Trần Phong Sinh cũng không nói gì, ‘thế nhưng tâm trạng anh vẫn rất tốt. Anh kẹp điếu thuốc trong tay, hướng ra ngoài cửa sổ xe nhả khói, môi mỏng vẫn luôn cong lên như có như không.
Khi về đến trong thành phố gặp phải giờ cao điểm sáng sớm tắc một đoạn đường, hơn chín giờ xe cuối cùng cũng dừng dưới lầu nhà trọ.
Xe jeep vừa dừng ổn định, Trương Tiểu Du đã lập tức đẩy cửa ra.
Cửa xe ở ghế phó lái cfing theo đó đấy ra, bóng dáng cao ngất đi đến trước mặt. Trương Tiếu Du mím môi không lập tức rời đi, cô cảm thấy có vài lời cũng nên nói rõ ràng mới được.
Cô hít vào một hơi, nói: “Cầm thú, chuyện hôm qua tôi không tính toán với anh nữa, tôi coi như đầu óc anh nhất thời hồ đô! Có một điều anh nhất định phải rõ, chúng ta đã ly hôn, tách ra rồi, hy vọng anh có thể lấy thân phận chồng trước đến chúc phúc cho tôi!”
“Không thể nào!” Trần Phong Sinh không do dự trả lời.
“Anh đừng có quá đáng quá!” Trương Tiểu Du cần răng nói.
Trần Phong Sinh bỗng đi lên trước một bước: “Tối hôm bà ngoại qua đời, sao em lại ở lại?”
Trương Tiểu Du ngẩn ra, không ngờ anh lại đột nhiên hỏi vấn đề này.
Cô hơi mở miệng đáp: “Đó là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/2204370/chuong-1751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.