Mộc Bạch Trình hiếm khi được ngủ ngon thế này trong cái nóng mùa hè. Cả đêm, căn phòng nhỏ xíu như được bật điều hòa 16 độ, mát mẻ dễ chịu. Trong lòng cô là một cảm giác mát lạnh, thoải mái đến mức không muốn tỉnh. Ý thức còn mơ màng, cô vô thức siết chặt vòng tay, muốn ôm chặt hơn "nguồn mát" trong lòng.
Nhưng tiếng chuông báo thức từ điện thoại vang lên, phá tan buổi sáng yên bình. Mộc Bạch Trình bực bội với tay tắt chuông, vẫn muốn níu kéo chút mát mẻ kia. Nhưng khoan, cô chợt nhận ra "nguồn mát" này nặng hơn bình thường.
Đôi mắt cô bật mở. Cảm giác mềm mại, mát lạnh dưới tay rõ ràng là da thịt của một con người! Căn phòng tồi tàn này ngoài cô ra chỉ có... Tần Tịch Dao!
Cô cúi đầu nhìn xuống ngực mình, sững sờ phát hiện Tần Tịch Dao không biết từ lúc nào đã chui tọt vào áo cô. Hai người dán sát vào nhau, không một kẽ hở. Sự tiếp xúc mềm mại từ ngực Omega khiến Mộc Bạch Trình giật mình, vội lùi lại. Rầm! Đầu cô đập mạnh vào thành giường.
Tiếng động đánh thức Tần Tịch Dao. Nàng mở mắt, ánh nhìn bình thản nhưng ánh lên tia khó chịu, như trách Mộc Bạch Trình làm phiền giấc ngủ của mình.
Mộc Bạch Trình xoa đầu, vội vàng nắm eo Tần Tịch Dao, kéo nàng ra khỏi áo mình. Thấy cơ thể mảnh mai của Omega lộ ra, cô vội túm tấm chăn mỏng đắp lên người nàng.
"Cô... cô... sao cô lại..." Mộc Bạch Trình lắp bắp, không thốt nổi câu hoàn chỉnh. Đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-cua-toi-la-thien-su-dinh-cap/2851362/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.