Editor: Lily Cửa phòng tắm vang lên tiếng động khẽ, Tư Ngộ Lan mặc đồ ngủ, cúc áo cài nghiêm chỉnh đến tận trên cùng, chỉ có thể nhìn thấy trên mặt anh còn mang theo hơi nước nhàn nhạt, có giọt nước từ đuôi tóc chảy xuống, lướt qua đường nét góc cạnh rõ ràng của khuôn mặt, thấm vào lớp vải đồ ngủ. Bởi vì vừa mới tắm xong, đồ ngủ có chút ôm sát, có thể nhìn ra đường nét cơ thể được duy trì rất tốt của người đàn ông, lại bị ngăn cách bởi một lớp vải bông che đậy kín mít. "Mộc Tông," Anh nhìn vào đôi mắt của Omega, "Em có thể đi tắm rồi." Giang Mộc Tông dường như lúc này mới hoàn hồn, dời ánh mắt khỏi cơ thể trước mắt, mặt còn đỏ hơn cả Tư Ngộ Lan vừa mới tắm xong, ậm ừ đáp một tiếng, liền đứng dậy, lúc vai kề vai lướt qua người đàn ông, còn có thể cảm nhận được hơi nóng đang tỏa ra từ cơ thể này. Hun cho Giang Mộc Tông suýt chút nữa đâm đầu vào cửa phòng tắm. May mà bị gọi lại, "Đợi một chút." Giang Mộc Tông vừa định quay người lại, bả vai đã bị ấn xuống, hơi nóng vừa mới cảm nhận được từ phía sau ập đến, mang theo cảm giác áp bách. "Sau gáy có vết thương," Tư Ngộ Lan không để ý đến sự cứng ngắc trong nháy mắt của Omega, buông người ra, từ trong tủ tìm thấy hộp cứu thương đơn giản, chọn một miếng băng cá nhân chống nước, "Đợi một chút, dán cái này lên." Đó là lúc sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-nha-ai-day-hu-roi/2784170/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.