Editor: Lily Hôm nay thời tiết rất đẹp, lúc năm giờ rưỡi, ánh hoàng hôn chiếu qua chiếc đồng hồ lớn trên đỉnh thư viện thành phố, chất liệu của chiếc đồng hồ rỗng phản chiếu ra ánh sáng chói mắt. Tư Ngộ Lan liếc mắt một cái liền nhìn thấy Omega đang đợi ở cổng. "Anh ơi," Giang Mộc Tông vừa mới ôn định lại xong nhịp tim dồn dập, tính gọi xe, kết quả nửa đường lại gặp phải giờ cao điểm, cậu liền một đường chạy tới đây, "Hôm nay anh tan làm sớm ạ." "Ừm, công việc đều xử lý xong rồi," Tư Ngộ Lan gật đầu, "Lên xe đi." Giang Mộc Tông thắt dây an toàn, hai tay buông lỏng nắm thành quyền đặt trên đầu gối, "Hôm nay dì làm món gì vậy ạ?" "Em có thể tự mình hỏi," Tư Ngộ Lan liếc nhìn gương chiếu hậu một cái, xe hòa vào dòng xe cộ, "Dì ấy cũng không báo mỗi ngày." Tai nghe bluetooth bên tai Tư Ngộ Lan nhấp nháy hai cái, hẳn là có điện thoại gọi đến, Giang Mộc Tông nhìn thấy người đàn ông dùng ngón tay gõ gõ, bên kia không biết nói gì, chỉ nghe thấy Tư Ngộ Lan nói, "Mọi người đi trước đi, tôi đưa đứa nhỏ về nhà rồi tới sau." "Đứa nhỏ" là đang nói ai, không cần nói cũng biết. Giang Mộc Tông đợi Tư Ngộ Lan cúp điện thoại, mới hỏi, "Một lát nữa anh phải ra ngoài sao?" Tư Ngộ Lan tùy ý đáp, "Ừm." "Hay là ăn cơm xong rồi đi?" Giang Mộc Tông cũng không biết mình đang nói gì, "Buổi tối để bụng đói không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-nha-ai-day-hu-roi/2784180/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.