Editor: Lily Thời gian trôi qua từng ngày, vết thương trên mặt Giang Mộc Tông cũng gần như lành hẳn, chỉ còn lại một vệt mờ, ít bữa nữa sẽ hoàn toàn biến mất. Nhờ có Tư Ngộ Lan nhắc nhở, Giang Mộc Tông ngày nào cũng mang theo thuốc ức chế đến trường, nhưng đã gần nửa tháng trôi qua mà kỳ ph át tình giả vẫn chưa thấy đâu. Đại hội thể thao của trường đang trong giai đoạn chuẩn bị. "Tuần sau là đại hội thể thao rồi, các bạn học sinh tham gia thi đấu có thể mời phụ huynh đến xem. Hạn chót đăng ký là trưa mai, các bạn nhớ báo cho lớp trưởng để nhà trường còn sắp xếp chỗ ngồi cho phụ huynh," Trong giờ ra chơi ồn ào, cô chủ nhiệm trẻ tuổi bất đắc dĩ gõ gõ lên bàn, khiến cả lớp im lặng chút, "Còn nữa, các bạn tham gia thi đấu nhớ luyện tập nhé. Tuần này, tiết học cuối buổi chiều sẽ được đặc cách ra sân vận động tập luyện." Hai giây sau, cả lớp reo hò vang dội, "Cô đỉnh chóp!" "Nhưng mà!" Cô chủ nhiệm lại gõ bàn, cố gắng dập tắt màn ăn mừng, "Những bạn không thi đấu thì ở lại lớp tự học, tôi sẽ điểm danh đấy." Sau khi nhận về một tràng tiếng than vãn, cô chủ nhiệm vui vẻ rời khỏi lớp. Tần Thiên Ninh ủ rũ gục xuống bàn, chọc chọc ngón tay vào bạn cùng bàn, "Anh Tông, tao chỉ có thể đi cùng mày đến đây thôi..." Chưa nói hết câu, bàn của cậu và Giang Mộc Tông đã bị gõ vang. Tần Thiên Ninh nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-nha-ai-day-hu-roi/2784207/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.