Editor: Lily Sau khi lễ trao giải kết thúc, mọi người lần lượt ra về, Tư Ngộ Lan lái xe đưa Giang Mộc Tông về nhà. "Anh ơi," Giang Mộc Tông ngồi ở ghế phụ, vẫn ôm huy chương và giấy chứng nhận trong lòng. Xung quanh yên tĩnh trở lại, thoát khỏi sự náo nhiệt, Omega rõ ràng vẫn chưa hoàn hồn, "Chuyện anh nói quán quân sẽ trở thành người đại diện của trò chơi, thật không ạ?" Tư Ngộ Lan gật đầu, "Ừ, đợi sau khi bữa tiệc tối mai kết thúc, ngày hôm sau Triệu Xuyên sẽ liên hệ em sắp xếp ký hợp đồng, đồng thời sẽ sắp xếp cho em một quản lý chuyên nghiệp. Anh ta sẽ phụ trách tài nguyên và lịch trình của em, yên tâm, em là người của tôi, về đãi ngộ tôi sẽ đích thân xem xét cho em." Mắt Giang Mộc Tông càng ngày càng sáng, dường như chỉ nghe thấy câu cuối cùng, ngay khi giọng Tư Ngộ Lan vừa dứt, cậu liền hỏi ngay, giọng nói không lớn, "Em là người của anh?" Tư Ngộ Lan cảm thấy có chút kỳ lạ, liếc nhìn Giang Mộc Tông, đối diện với ánh mắt lấp lánh của đối phương, "Em rất giỏi nắm bắt trọng điểm đấy." Tai Giang Mộc Tông nóng lên, ý thức được mình có chút thất thố, cậu liền nghiêm mặt lại, ho khan một tiếng, "Anh yên tâm, em nhất định sẽ làm tốt, sẽ không làm anh mất mặt đâu ạ." "Tôi yên tâm mà," nhìn thấy dáng vẻ làm trò của thiếu niên, Tư Ngộ Lan khẽ cong môi, nhìn đèn giao thông chuyển đỏ phía trước, anh chậm rãi đạp phanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/omega-nha-ai-day-hu-roi/2784229/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.