Hai chữ của Tả Lộ Dư khiến Diệp Phi không yên lòng cả buổi sáng.
Buổi sáng sếp họp tổng kết số tạp chí vừa rồi, kết thúc cuộc họp Diệp Phi cất bút câu lấy cái ghế của Triệu Lệ.
Triệu Lệ cất máy tính xách tay, quay sang nhìn đôi mắt có phần tinh nghịch của Diệp Phi: "Sao vậy?"
Đồng nghiệp lần lượt rời khỏi phòng họp, Diệp Phi kéo Triệu Lệ lại, hai người giả vờ lề mề một hồi, thấy mọi người đi hết, Diệp Phi mới lên tiếng.
"Hỏi cô một việc."
Triệu Lệ cúi đầu: "Cô nói đi."
"Nếu trong lúc tới tháng, bạn trai cô nói muốn giặt quần lót giúp cô..."
Diệp Phi ngừng lại, để lại không gian nhìn Triệu Lệ.
Triệu Lệ nghe nàng nói vậy, quả nhiên vẻ mặt như muốn phát điên, mặt mày như muốn xoắn vào nhau.
Diệp Phi vỗ tay một cái: "Có phải cô cảm thấy xấu hổ?"
Triệu Lệ khó tả gật đầu.
"Nhưng mà." Cô quay đầu nhìn Diệp Phi: "Tôi sẽ rất vui."
Diệp Phi nuốt nước bọt.
"Nói thế nào nhỉ, chuyện này thân mật quá, nếu anh ấy làm giúp tôi." Cô cười cười: "Tất nhiên sẽ rất vui."
Diệp Phi gật đầu.
"Sao vậy? Hỏi chuyện thế này?"
"Không, sáng lướt weibo thấy chuyện như vậy, hỏi thử, tôi hỏi bạn tôi, cậu ấy cũng có quan điểm giống như cô."
"Sao?" Triệu Lệ đứng dậy: "Cô không thích?"
"Không quen, là lạ."
Nói chuyện với Triệu Lệ, lòng nàng lại bất an hơn, nàng không biết bản thân muốn sự an ủi gì, hay là muốn nghe được những gì giống như điều nàng nghĩ từ miệng của người khác.
Hồ Na nói vậy, Triệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-luong/2364647/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.