Chuyển mắt đã đến ngày tổ chức đại hội chiêu thương.
Sáng sớm, Thương Vũ dậy sớm hơn bình thường.
Cả đêm qua, cô không ngủ ngon, trong lòng cứ liên tục dâng trào cảm xúc lo lắng: Lúc thì lo lắng mình sẽ mắc sai sót, làm hỏng chương trình;lúc lại sợ mẹ sẽ phát hiện ra điều gì đó mờ ám — dù người đàn ông đã hứa sẽ cùng cô giữ bí mật, tuyệt đối không đùa giỡn hay nháo loạn với cô tại hiện trường…
Cảm giác lo lắng và phấn khích này giống như cảm giác “hội chứng chơi xuân” (*) khi còn bé.
(*)”Hội chứng chơi xuân” (春游综合症) là một thuật ngữ không chính thức trong tiếng Trung, thường dùng để mô tả cảm giác hào hứng và phấn khích mà người ta thường trải qua khi chuẩn bị cho một chuyến dã ngoại hay một sự kiện đặc biệt vào mùa xuân. Cảm giác này có thể đi kèm với sự lo lắng, hồi hộp, và sự không thể tập trung vào công việc hàng ngày vì sự mong đợi sự kiện đó.
Xoay người từ trên giường ngồi dậy, Thương Vũ nhận ra mình không có cảm giác thèm ăn sáng, vì vậy lại lười biếng tựa vào đầu giường, buồn chán cầm lấy điện thoại.
Tin nhắn chào buổi sáng từ bạn trai đã đến cách đây một giờ — anh dậy sớm hơn cô.
Cũng đúng, hôm nay là sân nhà của Tiểu Tông gia là anh, có lẽ phải bận rộn cả ngày. Không giống như cô, chỉ cần có mặt tại bữa tiệc tối là được.
Không làm phiền người đàn ông bận rộn, Thương Vũ chỉ trả lời một câu “chào buổi sáng”, rồi mở ứng dụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-nhu-canh-ky-tam/1668988/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.