Editor: Wioo
Bị Thẩm Quyến hỏi thăm, toàn bộ thời gian còn lại Chung Án không dám nói chuyện với Tô Dạng Nhiên nữa, thậm chí chỉ cần mở miệng một cái là ánh mắt lạnh lùng sẽ quét tới, anh ta suy nghĩ, không biết lần sau có nên đổi chỗ không, không ngồi cạnh Tô Dạng Nhiên chắc sẽ tương đối an toàn.
Còn Tô Dạng Nhiên thì cảm giác như có bàn chông chỉa vào vậy, luôn luôn có ánh mắt rơi vào người cô, ngay cả ngủ cũng thấy ngại, dứt khoát dùng tay chống cằm, ngoại trừ thừ người, những lúc khác cô luôn nhìn Thẩm Quyến trên bục giảng không chớp mắt.
Anh nói gì cô cũng không hiểu, nhưng nhìn thôi cũng nghiện rồi, cảnh đẹp ý vui. Chờ Thẩm Quyến nói tan lớp thì phòng học mới bắt đầu có tiếng ồn ào, Chung Án đưa tay chọt cánh tay cô, "Chị Nhiên, em đi trước nha."
Tô Dạng Nhiên gật đầu, "Ừ, bai."
"Bai." Chung Án vội vàng đi mất, thậm chí còn quên lên tiếng chào hỏi anh đang đứng trên bục.
Tô Dạng Nhiên đứng dậy đi tới, anh đang tắt máy chiếu, cô đứng một bên chờ.
Bình thường vừa tan lớp là mọi người tích cực ùa ra, vậy mà hôm nay ai cũng chầm chậm thu dọn đồ đạc, khóe mắt vẫn nhìn chằm chằm hai người trên bục giảng, ngoài mặt gió êm biển lặng nhưng thực tế nội tâm sóng lớn mãnh liệt.
Thẩm Quyến làm xong, Tô Dạng Nhiên giúp anh ôm chồng sách trước ngực để anh tắt nguồn điện, anh nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, "Đi thôi."
"Ừ."
Ra khỏi phòng học, bàn tay cô lập tức bị cầm thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/on-nhu-muoi-dam/555724/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.