“Ăn nói kiểu gì thế? Lẽ nào bọn họ mua nổi chiếc váy cưới mấy chục triệu
thật à?” Trịnh Thu khinh khỉnh hỏi.
“Người nữ kia nói: Anh ưu tú nhường này mà em chỉ mặc chiếc váy cưới
vài triệu đi chụp ảnh cưới với anh thì sao xứng được? Nếu chúng ta đã muốn
bù đắp tiếc nuối thì phải chọn cái tốt nhất, điều này là anh nói đấy nhé.” Thợ
chụp ảnh nhắc lại y lời của Lâm Di Quân.
“Người ta cố ý ra vẻ trước mặt cậu đấy.” Bạn trai Chu Hoa của Trịnh Thu
cười nói.
Mọi người cũng gật đầu, đều cảm thấy Chu Hoa nói có lí.
Vừa nhìn là đã biết cặp vợ chồng đó quen thói vờ vĩnh ra vẻ ta đây rồi.
“Chắc là không cần phải vậy đâu, hơn nữa lúc bọn họ nói những lời này
không hề nhìn thấy tôi.” Thợ chụp ảnh lắc đầu nói.
Lẽ nào bọn họ giàu có vậy thật, có thể mua chiếc váy cưới mấy triệu lận?
Mọi người đều ngờ vực.
“Chu Hoa, hay là chúng ta đi xem thử đi. Em không tin bọn họ thật sự đi
đấu giá váy cưới đâu.” Trịnh Thu đề nghị.
“Được, vừa hay anh cũng muốn đấu giá vài món đồ, thế giờ đi coi đấu giá
trước, mai lại tới chụp ảnh cưới.” Chu Hoa gật đầu. Nói thật anh ta cũng
muốn xem thử đôi vợ chồng kia có phải đang nổ không.
“Hai vị, đừng quên tới báo kết quả nhé.” Bà chủ cười nói.
“Okay luôn, chắc chắn chiều nay tới báo tin tốt cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-bim-sua-sieu-cap/1839186/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.