Anh vừa dứt lời, cổ của Hoa Bân nứt toác ra, thân thể đổ ập xuống đất, nhoáng cái đã ngừng thở.
Chỉ trong phút chốc mà thôi, cậu hai nhà họ Hoa đã toi mạng rồi.
“Mày… Mày giết Tiểu Bân?”
Bàn tay run rẩy của Hoa Trạm chỉ vào Hạng Tư Thành, như thể không dám tin vào những gì đang diễn ra trước mắt.
Trong mắt Hạng Tư Thành không có một cảm xúc nào, việc giết người vừa rồi chỉ như vứt một món đồ chơi bình thường, không thể làm gợn sóng dù chỉ một chút.
“Đây là cơ hội mà tao cho nhà họ Hoa chúng mày, cũng chỉ có một lần này thôi!”
“Ha ha…”
Vẻ mặt của Hoa Trạm hết sức dữ tợn: “Tao phải bắt mày sống không bằng chết!”
Dứt lời, hắn ta dẫn một đám người vạm vỡ xông về phía Hạng Tư Thành.
Trong mắt Hạng Tư Thành hiện lên sự khinh thường, chỉ dựa vào lũ vô dụng này sao?
Chưa tới nửa phút sau, cảnh tượng quen thuộc lại trình diễn tại chỗ.
Tất cả ngã chồng chéo lên nhau, Hoa Trạm run rẩy khắp người, ngoài sự giật mình, trong mắt hắn ta còn mang theo nỗi sợ hãi rõ rệt.
“Mày… Mày đừng tới đây!”
“Nhà họ Hoa, nhà họ Hoa sẽ không tha cho mày!”
Hạng Tư Thành nhàm chán lắc đầu: “Nói mãi một câu thế à?”
“Nhà họ Hoa ghê gớm lắm sao?”
Hoa Trạm bỗng sực hiểu, người này không hề sợ nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-bo-thieu-soai/456547/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.